5 Cách Lấy Cảm Hứng Viết Nhạc Từ Cuộc Sống Thường Ngày
![]() ![]() |
![]() ![]() |
Kết quả tìm kiếm
Mở đầu
Cảm hứng sáng tác không phải lúc nào cũng đến từ những điều lớn lao. Thực tế, phần lớn ý tưởng âm nhạc lại nảy sinh từ những khoảnh khắc đời thường – nơi cảm xúc con người diễn ra một cách chân thật nhất. Việc rèn luyện khả năng quan sát, ghi nhận và kết nối cảm xúc cá nhân với thế giới xung quanh chính là một phần thiết yếu trong hành trình viết nhạc.
Dưới đây là 5 cách thực tế, dễ áp dụng để nuôi dưỡng cảm hứng sáng tác mỗi ngày – dù bạn là người mới bắt đầu hay đã có kinh nghiệm lâu năm.
1. Ghi lại những cảm xúc vụt đến trong ngày
Cảm hứng trong sáng tác thường không hề hẹn trước. Nó đến nhanh như một cơn gió – có thể xuất hiện lúc bạn đang đợi xe buýt, rửa chén, hoặc thậm chí khi nghe tiếng chuông gió va vào nhau trong buổi chiều lặng. Những khoảnh khắc đó không phải lúc nào cũng rõ ràng, nhưng nếu biết để tâm, ta sẽ nhận ra: có một cảm xúc vừa khẽ chạm vào mình.
Việc ghi lại những cảm xúc ấy, dù rất nhỏ, sẽ tạo thành một “kho lưu trữ cảm hứng”, giúp bạn không bao giờ bắt đầu một ca khúc từ con số 0. Chúng là mảnh ghép đầu tiên – một hình ảnh, một dòng gợi nhớ, một câu nói khiến bạn bâng khuâng – để sau này bạn có thể phát triển thành ý tưởng lời ca, giai điệu, hoặc cả một bài hát hoàn chỉnh.
Một số cách ghi lại hiệu quả:
-
Từ khóa cảm xúc: Buồn nhẹ, chơi vơi, hồi hộp, trống trải, bình yên…
-
Mô tả hình ảnh: “Cây xà cừ rụng lá vàng trên vỉa hè vắng người”, “Tách trà nguội quên uống”, “Mắt ai đó nhìn như thể không còn gì để níu giữ”…
-
Ghi âm giọng nói: Nếu có một câu nói trong đầu, đừng cố nhớ. Hãy mở ghi âm và nói ra ngay.
-
Câu ngắn mô tả cảm giác: “Giống như có điều gì chưa nói hết”, “Tôi thấy mình lạc lõng giữa tiếng cười”, “Mọi thứ đều đúng, chỉ thiếu một người”…
Tại sao điều này quan trọng?
Cảm xúc là chất liệu gốc trong âm nhạc. Không có cảm xúc, lời ca trở nên rỗng, và giai điệu trở nên cơ học. Khi bạn luyện tập thói quen nhận diện và lưu lại cảm xúc, bạn không chỉ trở thành người viết nhạc tốt hơn – mà còn trở thành người sống sâu sắc hơn với chính nội tâm mình.
💡 Mẹo nhỏ:
Ghi chú ngắn – không cần trau chuốt. Viết liền tay, hoặc bấm ghi âm ngay khi cảm xúc vừa chớm. Thường thì cảm hứng đến trong vài giây, nhưng nếu để trôi qua, bạn sẽ khó nhớ lại đúng cảm giác ban đầu. Hãy để sổ tay, điện thoại, hoặc app ghi chú ở nơi bạn dễ dàng mở ra bất cứ lúc nào.
Bài tập 1:
Mục đích: Luyện thói quen ghi chép cảm xúc bất chợt.
Hướng dẫn:
-
Trong ngày, bất cứ khi nào bạn có một cảm xúc mạnh (buồn, vui, lo lắng, vui mừng…), hãy ghi lại ngay vào điện thoại hoặc sổ tay của mình.
-
Ghi chú ngắn gọn, chỉ một hoặc hai câu miêu tả cảm giác của bạn.
-
Ví dụ: “Cảm giác lạnh lẽo trong căn phòng vắng, như thể ai đó đã bỏ đi.”
Bài tập 2:
Mục đích: Hình thành kho ý tưởng sáng tác.
Hướng dẫn:
-
Sau khi đã ghi lại 5 cảm xúc trong tuần, quay lại và chọn một cảm xúc để viết một đoạn lời bài hát, cố gắng xây dựng giai điệu và lời ca từ cảm xúc đó.
-
Ví dụ: Ghi lại cảm xúc “hạnh phúc giản dị khi ngồi dưới ánh nắng chiều”, sau đó sáng tác lời bài hát dựa trên hình ảnh và cảm giác này.
2. Tập quan sát cuộc sống như một người kể chuyện
Sáng tác không chỉ là việc viết ra giai điệu hay lời ca, mà là kể lại một câu chuyện bằng âm thanh và cảm xúc. Và để kể chuyện hay, trước hết cần biết quan sát.
Trong cuộc sống thường nhật, có vô vàn mẩu chuyện nhỏ đang diễn ra quanh ta: một người phụ nữ ngồi lặng lẽ bên ly cà phê đã nguội, tiếng rao bánh mì lúc 6h sáng vang vọng qua những con hẻm, ánh mắt của đứa trẻ nhìn theo chiếc xe buýt vừa rời bến… Những chi tiết ấy không chỉ gợi cảm xúc mà còn là cửa ngõ để bạn chạm vào thế giới nội tâm của người khác.
Người viết nhạc giỏi không phải người tưởng tượng siêu phàm, mà là người nhìn thấy những điều người khác thường bỏ qua – và biến nó thành âm nhạc.
Làm thế nào để quan sát như một người kể chuyện?
-
Không chỉ nhìn – hãy cảm nhận: Khi bạn thấy một người đi vội trong mưa, đừng chỉ mô tả hình ảnh. Hãy tự hỏi: họ đang vội vì điều gì? Họ có cô đơn không? Chiếc áo mưa bị rách có nói lên điều gì về cuộc sống của họ?
-
Tập ghi chép những “câu chuyện ngắn”:
Viết lại vài dòng mỗi ngày về những điều bạn thấy, nhưng thay vì mô tả đơn thuần, hãy đặt vào đó một “giả định cảm xúc”. Ví dụ:“Ông cụ bán vé số ngồi bên góc phố. Mỗi lần chìa tay ra mời, mắt ông nhìn về hướng khác. Có vẻ ông đã quen với việc không được lắng nghe.”
-
Học từ điện ảnh và tiểu thuyết: Những người viết giỏi thường quan sát chi tiết và lột tả tâm lý rất khéo. Đọc văn hay xem phim kỹ sẽ giúp bạn học được cách kể một câu chuyện ngắn bằng hình ảnh, cảm xúc, và âm thanh – đúng như cách âm nhạc vận hành.
🪟 Bài tập gợi ý:
Dành 15 phút mỗi ngày để ngồi tại một nơi quen thuộc (ban công, quán cà phê, công viên…). Không làm gì cả, chỉ quan sát.
Sau đó, ghi lại ít nhất 3 điều bạn thấy – một hành động, một âm thanh, một biểu cảm.
Cuối cùng, thử viết 1 câu miêu tả cảm xúc hoặc suy nghĩ đi kèm.
Khi bạn luyện được thói quen quan sát như một người kể chuyện, thế giới xung quanh sẽ trở nên sống động và đa chiều hơn. Đó chính là kho báu mà người viết nhạc có thể khai thác mỗi ngày – không tốn kém, không hề xa vời, nhưng luôn mới mẻ và chân thật.
Bài tập 1:
Mục đích: Luyện kỹ năng quan sát chi tiết xung quanh.
Hướng dẫn:
-
Dành ra 10-15 phút mỗi ngày để ngồi yên lặng, quan sát không gian xung quanh bạn (một quán cà phê, công viên, hoặc trong chính căn nhà của mình).
-
Ghi lại 3 điều bạn nhận thấy (cảnh vật, âm thanh, hành động của người khác).
-
Ví dụ: “Ánh sáng mờ ảo qua cửa kính, đôi giày nhảy vội vã của một người đi qua.”
Bài tập 2:
Mục đích: Luyện khả năng viết mô tả chi tiết.
Hướng dẫn:
-
Chọn một trong những quan sát mà bạn đã ghi lại và viết một đoạn lời ca miêu tả về cảnh vật đó như thể bạn là người kể chuyện.
-
Ví dụ: Nếu bạn quan sát thấy một người già ngồi trên ghế công viên, hãy viết một đoạn ngắn như:
“Mái tóc bạc phơ dưới ánh nắng chiều, bàn tay ông nắm chặt một cuốn sách cũ.”
3. Chuyển trải nghiệm thành hình ảnh và ẩn dụ
Trong sáng tác ca khúc, cảm xúc là linh hồn. Nhưng thay vì kể lại cảm xúc một cách trực diện – như “tôi đang buồn”, “tôi thấy cô đơn” – những bài hát chạm được trái tim người nghe thường chọn cách gợi tả gián tiếp, thông qua hình ảnh, ẩn dụ hoặc biểu tượng.
Đó là khi nỗi buồn được kể bằng “chiếc ghế trống bên cửa sổ”, cô đơn hiện ra qua “tách cà phê nguội bên cuốn sách chưa đọc hết”, hay tiếc nuối nằm trong “tiếng chuông điện thoại vang lên rồi im bặt”. Những hình ảnh đó không chỉ đẹp, mà còn đánh thức cảm xúc người nghe một cách tinh tế, giúp họ liên tưởng đến chính câu chuyện của mình.
Vì sao nên dùng hình ảnh và ẩn dụ?
-
Gợi mở nhiều tầng nghĩa: Một hình ảnh có thể chứa nhiều cảm xúc hơn một câu miêu tả trực tiếp.
-
Kích hoạt trí tưởng tượng của người nghe: Người nghe không chỉ nghe mà còn thấy, cảm, và liên tưởng.
-
Tránh sự lặp lại và khô khan: Việc dùng hình ảnh tạo nên sự đa dạng trong cách thể hiện cảm xúc quen thuộc (như yêu, buồn, xa cách…).
Cách luyện tập:
-
Bắt đầu từ một cảm xúc thật: Hãy nghĩ đến một cảm xúc gần đây – lo lắng, nhớ nhung, chờ đợi, hoặc một nỗi tiếc nuối nhỏ.
-
Viết 3 hình ảnh tượng trưng cho cảm xúc đó: Không cần đẹp hay hoa mỹ – chỉ cần chân thật. Ví dụ:
-
Cảm xúc: Chờ đợi không chắc chắn
-
Hình ảnh: “Chiếc xe buýt không đến”, “tin nhắn đã xem nhưng không trả lời”, “cơn mưa lỡ hẹn giữa trưa nắng”.
-
-
Tìm ẩn dụ mở rộng: Từ một hình ảnh, bạn có thể khai triển thêm:
-
“Chiếc xe buýt không đến” → cảm giác bị bỏ lại, không ai đón, không ai cần.
-
“Tin nhắn đã xem nhưng không trả lời” → khoảng lặng giữa hai người từng thân thuộc.
-
Lưu ý nhỏ:
-
Tránh lạm dụng ẩn dụ quá xa vời hoặc trừu tượng đến mức người nghe không hiểu.
-
Chọn những hình ảnh gần gũi, cụ thể, có khả năng gợi cảm xúc nhanh.
-
Hãy dùng giác quan: Hình ảnh tốt thường gắn với một âm thanh, một mùi, một cảm giác chạm được.
✍️ Thực hành:
Chọn một cảm xúc bạn vừa trải qua trong 24 giờ qua. Đừng cố “viết lời bài hát” – chỉ cần viết 3 hình ảnh có thể tượng trưng cho cảm xúc đó.
Ví dụ:
Cảm giác: Trống rỗng sau một cuộc nói chuyện buộc phải cười
Hình ảnh: Ly nước tràn nhưng nhạt vị, ánh đèn hành lang không tắt, âm thanh máy lạnh đều đều giữa đêm khuya
Khi luyện tập việc chuyển cảm xúc thành hình ảnh mỗi ngày, bạn sẽ sớm hình thành phong cách sáng tác riêng: sâu sắc, gợi cảm mà không cần nói thẳng. Đó là thứ khiến người nghe muốn replay bài hát – không chỉ vì họ thích giai điệu, mà vì họ thấy mình trong từng chi tiết bạn kể.
Bài tập 1:
Mục đích: Luyện viết ẩn dụ và hình ảnh.
Hướng dẫn:
-
Chọn một cảm xúc bạn vừa trải qua (ví dụ: buồn, hạnh phúc, nhớ nhung).
-
Viết 3 hình ảnh có thể tượng trưng cho cảm xúc đó.
-
Ví dụ:
-
Cảm xúc: Buồn
-
Hình ảnh: “Cơn mưa rơi nhẹ ngoài cửa sổ”, “Chiếc ghế trống ở góc phòng”, “Đồng hồ tích tắc đều, nhưng chẳng có ai để đón chờ.”
-
Bài tập 2:
Mục đích: Thực hành xây dựng ẩn dụ và hình ảnh cho bài hát.
Hướng dẫn:
-
Chọn một trong các hình ảnh bạn đã viết và phát triển thành một đoạn lời bài hát.
-
Ví dụ:
“Cơn mưa ngoài cửa sổ, em vẫn ngồi chờ… / Như chiếc ghế trống, em lặng thinh trong đợi.”
4. Tìm ý tưởng từ sách, phim, và những câu chuyện ngắn
Cảm hứng âm nhạc không chỉ đến từ đời sống thực tại, mà còn từ thế giới tưởng tượng mà người khác đã tạo ra. Trong những trang sách, những khung hình điện ảnh, hay những câu chuyện ngắn chỉ vài trăm chữ, có những chi tiết khiến bạn chững lại một nhịp – như thể vừa chạm vào một phần ký ức chưa gọi tên.
Một ánh nhìn trong phim khiến bạn nhớ lại một cuộc chia tay, một câu nói trong truyện gợi bạn nghĩ về ai đó từng thân thuộc, hoặc một chi tiết kỳ lạ mà bạn không hiểu vì sao lại ám ảnh suốt cả tuần… Những điều đó là mồi lửa hoàn hảo cho sáng tác.
Cách tận dụng hiệu quả nguồn cảm hứng từ nghệ thuật:
-
Ghi chú những câu thoại, dòng văn hoặc cảnh phim khiến bạn rung động. Đừng đợi đến khi có ý tưởng mới tìm lại – hãy lưu lại ngay khi đang đọc hoặc xem.
Ví dụ:-
Từ phim: “Tôi đã đến đúng nơi, chỉ là sai thời điểm.”
-
Từ truyện ngắn: “Cô không khóc, nhưng ly trà vẫn nguội đi trong tay cô.”
→ Mỗi câu có thể mở ra một bài hát hoàn toàn khác nhau.
-
-
Biến câu chuyện của nhân vật thành cảm xúc riêng: Bạn không cần kể lại đúng nội dung phim/sách. Hãy tưởng tượng nếu mình là nhân vật đó, mình sẽ cảm thấy gì? Từ đó, phát triển thành giai điệu hoặc lời ca.
Ví dụ: Cảnh nhân vật ngồi bên giường bệnh không nói gì → Có thể trở thành:“Anh im lặng đến mức em không còn dám thở mạnh…”
-
Lấy một chi tiết làm trung tâm ca khúc: Đôi khi chỉ một chi tiết nhỏ – như tấm vé tàu không dùng đến, một món quà được cất giấu, hoặc một bức tranh dang dở – cũng đủ tạo nên cả một bài hát giàu hình ảnh và cảm xúc.
Vì sao đây là cách hữu ích?
-
Giúp bạn tránh rơi vào vòng lặp “viết về mình quá nhiều”. Cảm xúc cá nhân quan trọng, nhưng khi được soi chiếu qua các chất liệu ngoài đời sống, chúng trở nên đa chiều và sáng tạo hơn.
-
Mở rộng vốn ngôn ngữ, hình ảnh và cách kể chuyện. Đọc và xem nhiều giúp bạn khám phá những cách diễn đạt mới, giàu nhạc tính.
-
Giữ cảm hứng sáng tác luôn tươi mới. Khi bạn thấy cạn ý, một cảnh phim hoặc truyện ngắn hay có thể là “mồi khơi” bất ngờ.
📚 Gợi ý thực hành:
Chọn một truyện ngắn hoặc một bộ phim bạn yêu thích (đã từng xem nhiều năm trước cũng được).
Đọc lại một đoạn hoặc xem lại một cảnh.
Ghi ra cảm xúc đầu tiên mà nó gợi lên.
Viết một câu mở đầu cho bài hát dựa trên cảm xúc ấy.
Ví dụ:
“Nếu anh gọi em vào chiều hôm đó, mọi thứ có còn kịp không?”
Khi bạn luyện tập tiếp nhận cảm hứng từ nghệ thuật khác, bạn sẽ nhận ra: mọi tác phẩm đều như một cánh cửa. Chỉ cần bước qua một lần, bạn có thể mang theo rất nhiều điều chưa từng biết mình đang cất giữ.
Bài tập 1:
Mục đích: Khám phá cảm hứng từ nghệ thuật khác.
Hướng dẫn:
-
Đọc một đoạn trong một cuốn sách yêu thích hoặc xem lại một cảnh phim ấn tượng.
-
Ghi lại cảm xúc mà nó gợi lên.
-
Ví dụ: Đọc một câu trong cuốn sách: “Ánh mắt anh vẫn dõi theo, nhưng khoảng cách đã xa vời vợi”, ghi lại cảm xúc và tạo ra một tiêu đề cho bài hát: “Khoảng cách vời vợi.”
Bài tập 2:
Mục đích: Biến chi tiết từ văn học thành lời bài hát.
Hướng dẫn:
-
Từ một câu thoại hoặc đoạn văn, thử viết một đoạn lời bài hát có thể mang theo cảm xúc từ chi tiết đó.
-
Ví dụ:
Câu thoại từ một phim: “Chúng ta đã bỏ lỡ nhau chỉ vì một chút sai lầm.”
Viết lời bài hát từ câu này: “Chỉ vì một lần vội vã / Chúng ta để lỡ nhịp thời gian.”
5. Khai thác sự quen thuộc theo cách mới
Nhiều người nghĩ cảm hứng chỉ đến khi ta trải nghiệm điều gì đó đặc biệt: một chuyến đi xa, một cuộc tình dữ dội, hay một biến cố lớn. Nhưng sự thật là, rất nhiều ca khúc sâu lắng lại bắt nguồn từ những điều quen thuộc đến mức tưởng như… chẳng có gì để nói.
Một tách cà phê sáng, tiếng quạt máy giữa trưa, chiếc áo cũ vẫn hay mặc khi ở nhà – tất cả đều mang một lớp cảm xúc riêng, chỉ cần ta biết dừng lại và quan sát. Vì chính trong những điều nhỏ bé ấy, ta có thể tìm thấy sự lặp lại, sự thay đổi, và những lát cắt rất chân thật của cảm xúc con người.
Làm thế nào để khai thác sự quen thuộc?
-
Nhìn lại những thứ diễn ra mỗi ngày – dưới ánh sáng của cảm xúc hôm nay.
Ví dụ, cùng một góc phòng nhưng khi bạn vui, nó là “nơi đầy nắng”, còn khi buồn, nó là “góc khuất chẳng ai bước tới”.
→ Cảm xúc thay đổi, hình ảnh quen thuộc cũng đổi sắc thái. -
Tập viết về một vật quen thuộc như thể bạn đang kể chuyện về nó.
Ví dụ:-
Chiếc bàn làm việc → đã chứng kiến bao lần bạn viết rồi lại xóa.
-
Cái ly sứ sứt miệng → món quà sinh nhật năm ấy, vẫn còn giữ.
Những chi tiết này, nếu viết thành lời bài hát, sẽ tạo ra chiều sâu cảm xúc rất thật.
-
-
Thay đổi góc nhìn: Thay vì nói “em ngồi trong bếp”, hãy thử “em ngồi lọc ánh sáng qua tấm rèm trắng mỏng – như thể chọn lựa điều gì đó không rõ ràng”.
→ Một cảnh đời thường, nhưng trở nên mới lạ chỉ nhờ cách diễn đạt.
🧭 Thử nghiệm:
Hãy ngồi trong căn phòng quen thuộc của bạn vào một thời điểm cụ thể trong ngày. Đừng làm gì cả – chỉ quan sát và cảm nhận.
Sau đó, viết một đoạn lời ngắn (2-3 câu) miêu tả lại khung cảnh ấy bằng ngôn ngữ gợi cảm xúc.Ví dụ:
“Ánh nắng rơi chậm trên mặt bàn, nơi em từng để quên một bức thư không gửi.”
Bài tập 1:
Mục đích: Khai thác cảm xúc từ những điều quen thuộc.
Hướng dẫn:
-
Chọn một khung cảnh quen thuộc trong cuộc sống (căn phòng bạn hay ngồi, góc đường quen thuộc) và miêu tả nó bằng một câu ca có sự thay đổi trong cách nhìn nhận.
-
Ví dụ: Nếu bạn thường ngồi ở phòng khách, hãy viết:
“Ánh sáng qua cửa sổ như vẽ những đường viền mờ trên chiếc ghế vắng, em không còn ngồi đây nữa.”
Bài tập 2:
Mục đích: Làm mới lại một khung cảnh quen thuộc.
Hướng dẫn:
-
Viết một đoạn ngắn miêu tả lại một không gian quen thuộc của bạn (như phòng làm việc, quán cà phê thường đến) nhưng từ một góc nhìn khác.
-
Ví dụ: Nếu quán cà phê là nơi bạn thường xuyên đến, hãy thử viết:
“Tiếng thì thầm của mọi người hòa vào nhau, nhưng ly cà phê này sao vẫn đắng.”
Lời khuyên chung: Hãy thực hành đều đặn và đừng ngần ngại thử nghiệm. Mỗi bài tập đều sẽ giúp bạn làm quen dần với việc quan sát, cảm nhận và chuyển hóa cảm xúc thành âm nhạc. Việc viết ra những điều đơn giản nhưng gần gũi sẽ khiến âm nhạc của bạn trở nên chân thật và dễ dàng chạm đến trái tim người nghe.
Bạn muốn thêm bài tập nào khác nữa hay cần hỗ trợ gì về cách triển khai những bài tập này vào sáng tác?
Kết luận
Sáng tác âm nhạc không chỉ là một kỹ năng – mà còn là thói quen quan sát, kết nối và biểu đạt cảm xúc.
Việc lấy cảm hứng từ cuộc sống không đòi hỏi phải “tìm kiếm” điều gì quá xa xôi, mà đơn giản là mở lòng với chính những gì đang diễn ra mỗi ngày: một buổi sáng chậm rãi, một câu chuyện nhỏ chưa ai kể, hay một cảm xúc thoáng qua tưởng chừng vô nghĩa.
Khi bạn luyện được khả năng nhạy cảm với thế giới quanh mình, và kết hợp nó với kỹ thuật viết lời, hòa âm, sáng tác – âm nhạc sẽ không còn là điều gì “xa vời”, mà trở thành một phần tự nhiên của bạn. Giống như cách ta hít thở, như hơi thở của cuộc sống thường nhật.
Đừng quên để lại bình luận của bạn bên dưới Bài viết liên quan. Chúng tôi rất mong nhận được ý kiến từ bạn!